kỷ niệm quản lý khu vực dí buồi vào crush từ phía sau, vẻ trang nghiêm, toàn thân âm ỷ tán phát kim quang, khẽ niệm: – Đức Phật từ bi! “Pắp” một tiếng, woa! ông chủ dạy kèm học sinh mình day dáng chuẩn bảy hạt bích ngọc còn lại trước mình ông đều vỡ vụn, hoá thành một chữ “Phật” cực lớn ở cách trước mặt ba thước, kim quang chói lòa, không thể nhìn thẳng vào. Một khắc sau, ánh chớp và chữ Phật đó va vào nhau. Trương Tiểu Phàm đột nhiên cảm thấy nội tạng trào sôi hết thảy, hình như huyết dịch toàn thân lúc ấy đều chạy ngược, chân tay nó bủn rủn, không thở được nữa, rồi thoáng chốc, cảm thấy gió tắt,