hóng vụng trộm thân mật với người tình bướm non, đó.” Như Hoa chờ cho đến khi Phương quay trở lại bàn ăn liền liên tiếng nói. Ngọc Như ánh mắt tròn xoe nhìn cô em gái của mình, đến cả chiếc đũa trên tay cũng rớt xuống sàn. Nàng không ngờ Như Hoa lại dám thốt lên những lời nói như thế, trà xanh la liếm với booss bí ẩn định quay sang nói giúp Như Hoa liền bắt gặp ánh mắt như viên đạn của Phương đang nhìn chằm chằm vào cô em gái của mình. “Anh không phải đứa trẻ. Em không cần phải nhắc nhở như vậy. Ăn đi rồi về.” Phương chầm chậm nói, sau đó tiếp tục ăn hết những món trên bàn.