cứ ngỡ boss gạ chịch e hànng xóm đít bự, anh đèo. Anh chở tôi lượn quanh khắp các ngả đường. Phố pleiku thì đường xá khá rộng rãi, thông thoáng, bất ngờ boss thông lồn em ngân hàng trắng nõn ít xe oto, cây xanh trong khu dân cư đa số là cây thông, khí hậu gần như tương đương Đà Lạt. Tôi thấy con người ở đây cũng bình dị, có lẽ họ sống đơn giản không quá cầu tiến, lớp trẻ thì đi xa làm vì cơ hội nghề nghiệp ít. Vòng tay qua ôm anh, dựa đầu vào lưng anh, tôi ngắm nhìn những con phố lướt qua. Cảm giác này cũng thích thật. Ở bên anh Tài tôi thấy khá bình yên. Anh rẽ vào một con ngõ