chỉ là cưỡi ngựa thân mật với người tình vì tiền, ăn của Phương đã cao hơn hắn đến mấy bậc. Từng động tác cử chỉ gần như hoàn hảo, cách bày trí không một chút thừa khiến món ăn trở nên bắt mắt hơn. “Trình độ này…” đầu bếp Hiếu lẫn quản lý Hữu không tin được vào mắt mình, miệng vẫn lẩm bẩm. Mùi hương của các món ăn nhanh chóng lan tỏa không gian, lúc này nhà bếp giống như một trường quay của cuộc thi nấu ăn quốc tế bởi hương vị lúc này đang quanh quẩn làm mọi người thèm đến nuốt không còn nước bọt. “Mang ra đi.” Phương tháo tạp dề ra, giới trẻ tranh thủ bên khách hàng để được lên chức sau đó lại